Đều đặn mấy tuần gần đây, thứ bảy nào tôi cũng ghé qua triển lãm ở VCCA chút xíu, như một thói quen, như một sự tìm kiếm.

Thật ra tất cả lại bắt đầu vào một ngày thứ sáu, chuỗi ngày cuối cùng của triển lãm TỎA 2, cùng với Thỏ.

TỎA 2

Sau đó dù Thỏ không thể đi cùng nữa, tôi vẫn có một cảm giác thôi thúc để tiếp tục tìm đến nơi đó một mình.

Mà trước giờ tôi vốn không thể chịu được việc một mình. Tôi cảm thấy lạc lõng.

Thế rồi đến triển lãm Fragments của anh Hiraki Sawa. Và tôi tìm thấy sự lạc lõng đó trong một số tác phẩm. Tôi tìm thấy sự lạc lõng đó trong một vài người xem ghé qua. Tôi cảm nhận được sự bất định trong không khí, ở một nơi mà người ta chẳng thể dám khẳng định chắc như đinh đóng cột về tất cả mọi thứ.

Ngoài ra tôi cũng cảm thấy hài lòng với buổi trò chuyện, với buổi biểu diễn, với sự đa dạng của dòng người đi qua triển lãm, dù cho họ đến để thưởng thức hay để khám phá hay để tạo dáng chụp ảnh.

Và tôi cố gắng ghi lại.

Fragments Fragments Fragments Fragments Fragments Fragments Fragments Loanh quanh Loanh quanh

There are currently no comments.

Leave a Reply