Cuộc sống xảy ra
Tôi nhớ trong tiếng Anh có một cách diễn đạt là “life happened”, như một câu trả lời buồn bã và cam chịu cho mọi biến cố không may trong cuộc sống.
Và nhớ đến quan điểm trong Định luật Murphy: “Anything that can go wrong will go wrong”, nghe sao mà chua chát.
_
Ngày này năm xưa
Tôi tự hỏi liệu những người khác thực sự quan niệm thế nào về cuộc sống? Liệu số đông xã hội sẽ trải qua những gì và cảm thấy những gì? Liệu tôi có thuộc nhóm thành phần suy nghĩ tiêu cực nhất thế giới không? (Và như vậy tương đương với việc nhiều người sẽ sống cuộc sống hạnh phúc hơn tôi, để chia trung bình mà, nghe cũng ấm lòng)
Có lẽ càng sống lâu, càng có nhiều thời gian để nghĩ lại về quá khứ, tôi lại càng có cảm giác ngờ ngợ rằng mình đang nhận ra những thời điểm chính xác mà chuyện này chuyện kia nó đang nứt vỡ ở đấy. Những thời điểm mà, bạn biết đấy, người ta hay gọi bằng những cụm từ như “things go wrong”, “people change” và “shit happpens”.
Đôi khi lại nhận ra vì được các mạng xã hội hoặc công nghệ lưu trữ thường xuyên nhắc nhở bằng tính năng “On this day”, kiểu “Ê nhìn lại ngày hôm nay của 3 năm trước đi, lần cuối đấy”. Tiện nhỉ, có cần thiết phải tiện như thế không?
_
Nhưng dù có nhìn lại bao nhiêu lần đi chăng nữa, thì cũng không thể quay lại. Nứt vỡ của quá khứ, vĩnh viễn không thể thay đổi.
Tôi thì cứ loanh quanh nơi rào cản của hiện tại, ngóng lên ngóng xuống, chẳng biết phải đi đâu.
Từ những điểm nứt vỡ đó, mọi người đã đi xa trong tương lai của họ chưa?
Còn tôi có cơ hội để đứng lên và bước vào tương lai của mình không?